Thuở ấu thơ khi nghe câu "học, học nữa, học mãi", ta thường chờ mong... nghỉ hè. Bởi ta nghĩ học là tới trường, là kiến thức, là bài tập, là kiểm tra. Lớn lên ta mới hiểu bể học mênh mông. Học là công việc, là nhu cầu, là cảm hứng, là ước mơ. Học có khi vì mục đích, có lúc chỉ đam mê. Học có lúc đến từ vui thú, có khi bởi những nỗi đau. Vượt lên trên hết, học đến với con người tự nhiên như sự sống.
Đi qua học bản năng ta tới bến bờ học hạnh phúc. Ta học từ sự đa dạng vận động của thế giới tự nhiên đến tính đáp ứng thú vị ở các nền tảng văn hóa xã hội loài người. Trong quá trình đó, ta hiểu bản thân mình. Những tiềm năng tự thân ẩn sâu đang chờ chính ta thức tỉnh để đóng góp vào sự phong phú, huyền diệu của nhân sinh. Đôi khi, lời giải đến từ những thứ đơn giản nhất, ngay trước mắt ta.
Bàn tính có từ thời cổ đại. Sự tồn tại và phổ biến đến tận ngày nay cho thấy vẫn còn những thông điệp mà người xưa gửi gắm ta chưa hiểu hết. Phải chăng năng lượng trầm tích trong công cụ này giúp ta khám phá bản thể? Phải chăng con người thiết kế, cải tiến nên bàn tính và chính bàn tính đồng bộ với lối vận hành tư duy của não bộ? Các em học sinh, thầy cô SuperMind và quý vị phụ huynh, chúng ta cùng nhau viết tiếp câu chuyện bàn tính nhé.